
Nghiên cứu gần đây của TS Đặng Hoàng Giang cho thấy:
1. Yêu thương con không đúng cách – yêu con bằng tình yêu vô minh. Nhiều phụ huynh gắn tình yêu đó với vô số điều kiện: Thành tích học tập, sự phục tùng những mong muốn của họ về nghề nghiệp, về việc yêu đương. Họ đe dọa thu lại tình yêu thương khi họ không vừa lòng. Hơn thế nữa, họ mắng nhiếc, đánh đập, xúc phạm khi trẻ không làm được điều họ muốn hay không làm đúng điều họ muốn. Trong nhiều trường hợp, họ muốn đứa trẻ trở thành công cụ giúp họ nở mày nở mặt trước họ hàng, đồng nghiệp, thay vì muốn chúng phát triển bản thân một cách lành mạnh.
2. Kỳ vọng mà phụ huynh đặt lên con cái xuất phát từ cảm giác thất bại trong chính cuộc đời của họ. Do đó con cái phải thành công, thành đạt, hạnh phúc hộ họ, phải thực hiện giấc mơ của họ.
3. Khao khát kiểm soát đời con để nó không đi “chệch ray” khiến họ sợ hãi, không dám trao cho con sự độc lập, tự chủ trong các quyết định của mình. Điều đó mới mâu thuẫn làm sao. Làm sao những đứa trẻ không được phát triển bản thân lành mạnh lại có thể trưởng thành và trở nên mạnh mẽ?
Sadhguru trong một buổi phỏng vấn trên truyền hình Ấn Độ cũng từng chia sẻ: “Hầu hết các bậc cha mẹ luôn luôn bận rộn. Họ để con cái mình vào các bài kiểm tra mà chính họ cũng không vượt qua được. Bởi vì họ nghĩ, họ sở hữu con cái của họ. Không, chúng không phải là tài sản của bạn”
Và nếu bạn là một bậc cha mẹ, hãy đừng đối xử với con cái của bạn như vậy, hãy cho con tìm thấy ý nghĩa, hạnh phúc của riêng mình.
Đừng bỏ quên hạnh phúc của con cái, hãy làm bạn với chúng!