
IT tâm pháp, cái tên này, thực sự là rất 4.0, rất thời sự nhé, mình nghĩ là nếu chúng ta đùa vui với nhau, IT tâm pháp là một pháp môn dành cho công nghệ 6.0.
Nó lấy một phần nguyên lý của IT để diễn đạt thế giới bên ngoài và bên trong chúng ta, một thế giới đầy kỳ thú.
Đêm ngày 14/12 vào một năm xác định, mình đã có được những sự chiêm nghiệm mà bây giờ các bạn gọi là Tỉnh thức.
Sau đó, thì khi phát triển các nguyên lý của pháp này mình cứ buồn cười về cách thế giới này được sinh ra, được tạo thành, về cách chúng ta đối mặt với tất cả.
Buồn cười, vì thế giới này, không khác gì một game giả lập cực lớn, được cấu phần bởi các game nhỏ hơn, và chúng ta, đều là người chơi.
1. IT tâm pháp được sinh ra ngay từ đầu đã là để thích ứng với con người của thời đại này, và chú trọng tới các thực hành cuộc sống thế tục.
2. IT tâm pháp có phần lý thuyết, nói nôm na chính là phần nói về cách code, và phần thực hành, dành cho người chơi.
Phần thực hành về cơ bản sẽ phải gặp mình, và đó là câu chuyện thuộc về nhân duyên của bạn.
Nhưng phần cách code mình nghĩ với những người đọc nhiều sách vở mãi chả hiểu gì thì có thể chiêm nghiệm xong phần này là đã hiểu được ở mức độ cơ bản.
- Mình nghĩ nếu có thực thể nào gọi là thượng đế, thì hẳn đó là nhà lập trình tài ba.
Chả có cái nghề nào giống thượng đế hơn cái nghề này.
Hãy xem, bây giờ nếu như chúng ta đi tìm các hạt cơ bản, và con người cũng đã tiến hành tìm kiếm các hạt cơ bản từ rất lâu, tới mức độ họ cứ chẻ nhỏ chẻ nhỏ, chẻ nhỏ các phần tử cực nhỏ của vật chất.
Cái họ tìm được là gì?
Đó là các hạt cơ bản vừa mang tính sóng vừa mang tính hạt.
Và nó biết phản ứng lại với suy nghĩ của con người.
Tại đây, nhiều khi các nhà vật lý lượng tử có các phát biểu rất gần với những vị thầy tâm linh. - Tuy nhiên cá nhân mình thì thấy là các hạt cũng không phải là thành phần cơ bản cấu tạo nên vũ trụ.
Việc chuyển đổi sóng hạt có thể là minh họa cho việc năng lượng và vật chất có thể chuyển hóa thành nhau : năng lượng (sóng), vật chất (hạt).
Nhưng chính vì vậy phải có một thứ còn cơ bản hơn, nhỏ bé hơn nhưng ẩn đằng sau cả sóng cả hạt để cấu thành thế giới. - Thông tin, chính thông tin mới là thành phần cơ bản.
Trong IT thông tin được chẻ nhỏ theo hệ nhị phân, và cả trong triết học cổ đại quan điểm về sự mâu thuẫn, đối lập, hay âm dương… chính là đại biểu cho một hệ nhị phân so sánh trong suy nghĩ.
Có thể các thiết lập chỉ gồm số 0 và số 1 không có nhiều ý nghĩa lắm trong thế giới vật chất, nhưng các bạn thấy đấy, nó đã tạo nên cả một thế giới ảo kỳ thú thế nào, và càng ngày càng có sức mạnh trong cuộc sống này.
Sẽ có lúc con người đạt đến độ có thể có khả năng tổng hợp được chuỗi thông tin thành vật chất, và có thể sơ khai là chúng ta truyền mùi vị ở khoảng cách xa, rồi có thể là du hành xuyên không gian.
Hiện tại, thông tin đã làm được việc chuyển tải ý nghĩ, hình ảnh và âm thanh (mắt, tai, ý), thậm chí xúc giác cũng đang trong quá trình được phát triển công nghệ.
Rồi từ việc nhìn những hình ảnh đơn thuần, chúng ta có video, rồi giờ các máy móc có thể làm được hình ảnh như trong không gian 3D.
Bản chất là chúng ta có thể tái lập được hoàn toàn thế giới này.
Vậy thì, có việc chính thế giới thực, thực ra lại là một thực tế ảo được tạo ra hay không?
Đây là vấn đề mà nhiều đời nay các triết gia và các tôn giáo đã suy nghĩ, tranh biện nhiều.
Còn tôi, dù đọc rất nhiều những gì các vị viết, tôi cũng chả hiểu tại sao các vị tiền nhân lại tư duy như vậy.
Những gì tôi thấy về sau là các vị đúng, thì cũng là do quá trình thực hành phương pháp này và vô tình tôi đã được chuẩn bị những đòn bẩy khá tốt trong mớ lộn xộn đó.
(Xin lỗi nhưng đúng chúng ta đa phần không đủ khả năng triết học để hiểu được quá nhiều thứ khó như vậy, tôi cũng là người trí tuệ trung bình phàm phu tục tử thôi).
Thế giới này, là một thực tế ảo, một cái game 6D hoàn toàn.
Mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý. Một khu vực chơi được gọi là không gian và một tiến trình chơi gọi là thời gian.
Chúng ta chỉ là các user sắm các vai khác nhau, trang bị các bộ công cụ khác nhau, chơi các trò chơi khác nhau mà thôi.
Để hiểu được việc này, tôi cũng mất vài tháng thử nghiệm bằng cách thiền và thay đổi các loại bản ngã.
Đây là quãng thời gian lúc nào tôi cũng buồn cười, vì thấy tâm trí phản ứng theo cách thức xưa nay chưa từng xảy ra.
Tôi chắc chắn nếu các bạn ngắm,tâm trí các bạn hoạt động hoàn toàn theo một mô típ trong 1 ngày, hôm sau nó lại có thể động hoàn toàn theo mô típ khác trong 1 ngày…
Tâm trí, thật sự mày là một cỗ máy vừa tuyệt hảo vừa điên khùng.
Một công cụ tốt có sức mạnh vạn năng và là một kẻ phản bội lưu manh hạng nặng.
Và niềm tin về bản ngã cố hữu trong các bạn sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Nếu như các bạn có thể thay đổi tâm trí của các bạn để nó sắm các vai khác nhau, thì rút cục, bạn là ai trong số các vai đó?
Và rút cục, việc bạn suy nghĩ về một điều xấu, thì có phải do lỗi của bạn hay không?
Thậm chí bạn hành động làm điều xấu thì có phải là lỗi của bạn hay không?
Hay chúng ta đều đã được lập trình và dù cố gắng đến đâu thì bạn không thể vượt qua những gì được lập trình sẵn trong vai trò đó?
Về thực hành , để hiểu được điều này, thì chúng ta phải thay đổi các dạng thức tư duy, và công cụ để làm điều đó chính là các bài tập thay đổi tiềm thức.
Thường là mất 30 phút, sau đó mất 1 ngày để não làm quen với luồng thông tin mới. Và thêm một thời gian để các bạn chăm chút cho nhân cách mới này để nó phát triển và lớn dần.
Ứng dụng trong đời sống, thì việc bạn có thể có thêm những nhân cách mới để bạn có cách phản ứng và suy nghĩ mà bạn mong muốn là một điều khá thú vị.
Tuy nhiên, hãy nhớ rằng đó không phải mục tiêu cuối cùng của chúng ta.
Mục tiêu cuối cùng, là bạn hiểu rằng, đúng, chúng ta thực sự có quyền lựa chọn cách chúng ta phản ứng lại với cuộc sống.
Hơi buồn nhưng quyền lựa chọn của các bạn không nhiều, nó chỉ xuất hiện khi bạn hiểu được câu chuyện thực sự của lựa chọn, còn những điều bạn vẫn lựa chọn dựa trên suy nghĩ hay phản ứng của bạn hoàn toàn là mô típ có sẵn.
Kiểu như ông ngoại tôi kiểu gì cũng sẽ bình tĩnh, nhẹ nhàng khi tôi kêu la đau lắm, vì ông là bác sĩ, ông vẫn nghĩ rằng ông chọn nhưng ko phải đâu, đó ko phải chọn lựa mà là phản ứng.
Đa phần chúng ta đều phản ứng chứ có lựa chọn đâu.
Một mục tiêu khác là bạn hiểu rằng, chẳng có một mô típ nào cố hữu tạo nên suy nghĩ của bạn.
Cuối cùng, thậm chí cả đồ vật cũng có các cách phản ứng đặc thù của nó với môi trường xung quanh, nên bạn, dù kém đến mấy, cũng đều có thể thay đổi được những mô típ phản ứng.
Vấn đề, bạn có đủ động cơ để thực hiện điều đó hay không?