
Hoa bỉ ngạn mọc đỏ
Trên đường tới vô thường
Độ ta ta qua bờ
Độ nàng nàng chưa muốn
VÌ SAO ĐỘ TA KHÔNG ĐỘ NÀNG
Phiên bản ĐÁO BỈ NGẠN limited
Phật ở trên kia cao quá
Vẫn thấy có phật có nàng
Lòng này vẫn có hợp tan
Chẳng thấy vô thường vẫn vậy
Nguyện nhìn cho thấy chính mình
Vạn sự đều chính là mơ
Chuyện nay còn tan lập tức
Chuyện xưa chỉ như chiếu phim
Còn lại gì để nắm bắt
Giữa thế gian này hư mộng
Một trò chơi giữa trần gian
Hình thành ảo giác ta, người
Phật còn không có huống gì
Bồ đề chẳng thể tìm ra
Dòng kinh là cái bè cũ
Vượt qua bờ, sông thấy đâu?
Hồng trần hôm nay vẫn thế
Ái ố không cần giãi bày
Chẳng cần ra đi vì ai
Cũng chẳng mất công kiếm tìm
Mộng này tan như vốn là
Khà khà một chén rượu cay
Ngày xưa tìm lâu chẳng thấy
Ngày nay nhìn đâu cũng tâm
Vì người mà ta đi tiếp
Vẫn biết không còn bến đợi
Chẳng từ nơi đâu mà đi
Vẫn cất bước trên đường xa
Hồng trần vương trong mắt người
Bồ đề người vẫn phải tu
Phật trong bản tâm luôn độ người.